Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

BƯỚC CHÂN LẶNG THẦM - tiếp phần II PHIÊU LÃNG


Xe chầm chậm dừng lại trước bến Đức Long , hai anh em gọi xe Ôm về Lý Thường Kiệt , vòng vèo qua ngõ ngách leo lên đỉnh cao một quả đồi , phố phường thưa thớt tềnh toàng , một ngôi nhà cấp 4 nhỏ bé nằm sâu tít tận cuối hẻm , trước sân là một khu vườn cỏ rộng rãi, thoáng mát quay mặt ra phía Hồ rộng lớn .. 
Ôi đẹp quá .. ! Hồ trước mặt , là Hồ gì đó anh .. ?
Hồ Nam Phương đấy em .. ! 
Rộng và đẹp quá anh à .. ! 
Ừ .. ! diện tích mặt nước trên dưới 100 ha đấy .. ! chưa kể đến hệ thống đồi núi đa dạng lân cận .. !
Phong cảnh và khí hậu thật tuyệt  .. ! đúng là lên thơ .. !
Mở cửa bước vào nhà , với hai chiếc giường , một bộ bàn ghế , ngổn ngang áo quần với những bức tranh đang vẽ dở ..
Anh là họa sĩ à .. ? vẽ gì đây anh .. ?
À .. ! Mấy dự án xây dựng .. ! khu du lịch , vui chơi giải trí của Hồ Nam Phương đó .. !
À .. à .. ! Công trình  lớn lắm hả anh .. ?
Ừ .. ! không những lớn .. !  mà còn công phu sầm uất nữa em à .. ! Dự án của tỉnh và nhà nước đấy  , Nhưng .. !
Nhưng gì anh .. ? sao anh không hoàn thành công việc đi , thời gian đâu mà chơi bài bạc .. ?
Xong hết rồi .. ! Từ mô hình , kỹ thuật , tất tất anh đã hoàn thành và gửi đi gần một năm nay rồi .. ! Còn chuyện .. !
Sao anh .. ? còn chuyện gì .. ? Anh cứ lấp lửng hoài vậy .. ?
Chuyện bài bạc đó .. ! cũng chỉ do công việc này mà ra .. !  Cộng thêm chuyện tình cảm riêng tư của anh nữa , buồn lắm em à .. !
Trời .. ! Em không hiểu .. ? Nhưng em thấy anh đỗ bằng Đại học Tokyo, Hokkaido  về chuyên ngành xây dựng .. ! Anh phải giỏi thực thụ chứ .. ? chuyện tình cảm sao có thể ảnh hưởng và đưa anh tới con đường như vậy .. ? 
Đúng em à  .. ! Về trình độ sát thực công việc .. ! anh cũng không thua kém ai đâu .. ? Chuyện dài lắm , Anh kể cho mà nghe ..
Anh là con út , trên Anh có ba chị gái , Cha mẹ sinh anh ra khi đất nước vẫn còn loạn lạc , Bố anh là Bộ Đội , nhưng hy sinh cuối năm 1972 rồi , tại mặt trận Quảng Trị trong Chiến Dịch Xuân Hè  giữa Quân đội Nhân dân Việt Nam với Quân lực Việt Nam Cộng hòa (Mỹ) . 
Nhà nghèo , một mình Mẹ nuôi Bốn chị em ăn học , cực khổ nheo nhóc lắm em à , chỉ mình anh là gia đình cố gắng cho ăn học đầy đủ thôi , vì anh là Trai .. 
Càng lớn anh càng ham hiểu và học giỏi , khi du học Tokyo về , với năng lực trình độ cùng tấm bằng đại học loại giỏi trong tay .. ! Anh tự hào và thầm nghĩ , mình sẽ báo đáp công ơn Cha Mẹ được rồi .. 
Khi anh 27 tuổi , tức năm 1989 anh là một kỹ sư , chuyên thiết kế kỹ thuật công trình cho tổng công ty xây dựng thành phố Nam Định , tỉnh Hà Nam Ninh , trong thời gian công tác anh cũng đã đạt được nhiều thành tích và khen thưởng .. 
Năm 1991 tách tỉnh , thành phố Nam Định thuộc về tỉnh Hà Nam , do có nhiều thay đổi và chật vật trong công việc, anh xin chuyển công tác sang tổng công ty xây dựng Thăng Long Hà Nội .. ! công việc cũng chẳng được thuận lợi cho lắm , cứ ngồi không ăn lương nghĩ mà nhàm chán .. 
Xoay xở chạy trọt mất bao nhiêu tiền , xong ngồi chơi xơi nước vậy , hì hì .. Anh thì chỉ muốn mình có việc làm  thôi , vừa để kiếm tiền mà còn tiến thân nữa , đợi mãi , đợi mãi , tới lúc công ty nhận việc quy hoạch xây dựng vùng Tây Nguyên , để chứng minh cho mình , anh đã xin đi và vào trong này .. long đong lận đận tìm mãi , nghèo quá người yêu cũng bỏ đi lấy chồng giàu có , sung sướng rồi .. 
Đó là một phần , cái chính là : dự án công trình ở đây .. ! anh đã khảo sát và nắm bắt kỹ càng tất cả . Với sự nhìn nhận quả quyết của anh , anh đã nêu rõ hết trong mô hình của bản thiết kế rồi . Tất cả cán bộ công nhân viên chức cũng như kỹ sư trong này , đều đồng ý và tán thành .. 
Nôn nóng chờ đợi có được tấm giấy quyết định và ngày khởi công để về thăm Mẹ .. ! đùng một cái thay đổi , chuyển hướng , chuyển sang một xu thế , một kế hoạch khác .. 
Em biết sao không ? Của một kỹ sư khác , hì ì .. họ là con ông Cháu Cha mà , còn anh tiếp tục được giao nhận một nhiệm vụ khác , ở một công trình cơ sở khác .. ! đó là vào trong suối Tân Thanh .. chờ đợi chán nản sinh ra chơi bời bài bạc ..  hai ba tháng nay rồi , dòng dã , lỡ hết cả rồi chán quá em à , nợ nần đầm đìa ra ..
Vậy bây giờ anh tính sao anh .. ? 
Trước mắt phải lo kiếm tiền trả nợ  cho xong đã .. !  Không trả họ mà làm ầm ĩ lên , anh mất việc .. ! Mẹ anh ở quê mà biết , Bà sẽ chết mất .. !
Nhìn Thành rân rấn nước mắt , lòng tôi rung lên vì cảm động .. 

Sa chân nơi chốn bạc bài
Cơm niêu nước lọ một mình sáng khuya
Mẹ quê  sớm tối  mong chờ
Đỏ đen  thua nợ  dạc dài  miên man

Vẩn vơ cay đắng chuyện tình
Vẩn vơ ngóng đợi  dạng ngời công danh
Thế gian  sao lắm  tội tình
Thế gian  lắm lỗi  lắm nghề  bể dâu

Anh Thành .. ! anh em mình đi ăn Cơm đi .. ! 
Ừ .. ! ra ngoài ăn cho thoáng em à .. ! Ở nhà cũng chẳng có đủ đồ để nấu đâu .. !
Vâng .. ! Vậy một năm nay , Anh ăn uống như vậy sao .. ?
Ừ .. ! Cơm hàng , mỳ tôm quen rồi .. !  Quan trọng là công việc thôi  .. ! 
Thành dắt chiếc Honda Super Cup 50 cánh én màu tro xám ra khỏi và khép cổng lại .. 
Anh Thành .. ! Quanh đây có nhà hàng , hoặc quán ăn nào đẹp mà thơ mộng không .. ? anh em mình ngồi nhé .. ! 
Ừ .. !  Ở đây hơn một năm rồi , nhưng toàn cơm bụi với mỳ tôm thôi .. ! Để anh xem nào .. ?
Chẳng mấy khi , thư giãn và thưởng thức phong cảnh khí hậu nơi này anh à .. ! 
Ừ .. ừ .. ! Ra bờ hồ khu du lịch DamB'ri nhé .. ? Hơi xa một chút , khoảng 15 - 16 km đấy .. ! phong cảnh ăn uống nghỉ ngơi ở đấy thì tuyệt vời .. !
Ok .. ! Ra đấy đi anh .. !
 Ngồi sau chiếc xe Cúp 50 ,  máy nổ giòn giã lao vun vút dưới sương chiều ..

Lao xao tráng lệ hoa màu
Nghiêng nghiêng phố nhỏ vòng vèo thấp cao
Gió xa  gió thổi  mặt hồ
Lung linh gợn nước  sương mờ phủ giăng

Dâu non xanh tận chân trời
Sâu xa  thung lũng  dập dềnh  suối reo
Cồng Chiêng  Châu Mạ  vỗ giòn
Cát Tiên chứa đựng  vạn ngàn sống sinh


Chưa đầy 30 phút , trước mặt tôi : Khu du lịch sinh thái Dambri .
Thật ngỡ ngàng trước phong cảnh núi rừng hoang sơ mà hùng vĩ đang trầm trồ réo rắt như vẫy gọi  , nơi đây , có đủ các hương vị  , nhà hàng , quán ba , khách sạn ..  với sinh hoạt lạ lùng phấn khích của đồng bào dân tộc Châu Mạ .. 
"Đêm đốt lửa cồng chiêng" như cuốn hút tâm hồn nao núng , từng điệu múa , cơm lam , rượu cần , thịt nướng .. Với vô số các trò chơi , cưỡi ngựa , đua xe ..  Những cung đường vòng vèo bí ẩn , ngôi nhà , cầu treo qua suối .. thật dịu dàng man mát ..
Gửi xe ăn uống xong , thư thả hai anh em cùng theo đoàn du khách thăm dạo ..
Vui thật em à .. ! Mấy lần trước anh đến đây , nhưng chỉ là tham khảo , nghiên cứu , cho công trình bản thiết kế của anh thôi .. !
Vâng .. ! hầu như quên mệt mỏi anh à .. !
Ngọn thác này , cao hơn 60m đấy .. ! Thật hoành tráng và hùng vĩ , về mùa mưa nước từ đầu tràn về cuồn cuộn đổ xuống .. cách xa vài km cũng đã nghe thấy tiếng ầm ầm của nó rồi .
Thuyết xưa kể rằng , có một đôi trai gái người Cơ Ho , yêu nhau say đắm , thường xuyên hẹn hò bên dòng thác ấy , rồi một ngày nọ , chàng trai bỗng mất tích .. không để lại dấu vết . 
Cô gái ngày đêm đợi chờ thương nhớ , rầu rĩ , nỉ non khóc lóc .. đợi hoài , đợi mãi cũng chẳng thấy người yêu quay trở lại , âu sầu đau đớn , nước mắt cô đã đọng lại chảy dài thành dòng thác lớn .. 
Từ ấy người K’ho đặt tên cho nó là Đambri , nghĩa là "đợi chờ" !
Những câu chuyện truyền thuyết về tình yêu đôi lứa , luôn sâu lắng và cảm động , nó đã khiến tôi khơi gợi những miên man ..
Anh Thành .. ! Mình về đi .. !
Ừ .. về đi .. ! Về nghỉ ngơi , mai khoảng 8 giờ sáng anh còn đưa em lên nhà chị Mai Liên nữa .. !
Mai Liên là ai .. ? Lên đấy làm gì anh .. ?
À .. ừ .. ! Chỗ đánh bài đó .. ! Chơi ở đấy là oan toàn nhất , không sợ bất cứ chuyện gì xảy ra , lỡ có thiếu Tiền vay mượn cũng dễ  .. !
Vậy hả anh .. ? Nhà chị ấy giàu có và dễ dãi vậy sao .. ? Cho bọn cờ bạc vay thua hết rồi lấy gì ra mà trả .. ?
Không trả sao được Em .. ? Ở đấy toàn là người có danh , có tiếng cả , với lại chị là Bồ của phó trưởng công an thị xã Bảo Lộc , một thời là Hoa khôi lẫy lừng và đã từng làm người mẫu cho hãng thời trang gì Sài Gòn đấy .. ! 
À .. à .. ! Vậy khi vay có phải trả lãi không anh .. ?
Có chứ .. ! Mỗi triệu một ngày mất có 10 nghìn thôi .. ! Nhà lúc nào cũng có mấy mâm chơi .. Xì tố , bài Cào , Chặt Heo , đánh Chắn . Chị ấy thuê mấy người phục vụ giặt giũ , quét dọn , cơm nước hàng ngày ,  lên sạch sẽ và đàng hoàng lắm .. !
Vậy là Sới bạc chuyên nghiệp rồi còn gì nữa .. !
Ừ .. ! Thì chị ấy chỉ có ăn và quan hệ sắp xếp cho khách chơi , rồi thu tiền hồ thôi .. ! Mới xây cái nhà năm ngoái đấy , 4 tầng thiết kế các phòng riêng tách bạch , rộng rãi để chuyên đánh bài đó ..

Lạ thay  nhân thế trai tài
Mỹ nhân cự đỉnh  mãi hoài gặp nhau
Cửa quan trên dưới trong ngoài
Xoay quanh mực nước thủy triều  kết  giao

Bao nhiêu lớp lớp ngoan hiền
Thi nhau tìm kiếm  nhà lầu xe hơi
Đua tranh áo gấm khăn dài
Đua nhau danh vọng  vợ chồng lìa nhau

Trên đường về chẳng ai nói với ai câu nào , trời càng về đêm sương xuống càng nhiều , đường dài  vắng vẻ , đến Bảo Lộc cả hai anh em đều thấm lạnh , môi run lập cập  .. 
Vòng vèo trong ngõ nhỏ tiếng xe dồn ga leo dốc , vang vọng theo tiếng chó sủa xa xa ..  mở cổng dắt xe vào nhà .. 
Tuấn có tắm không .. ?
Thôi .. ! Lạnh lắm anh à .. !
Vậy thôi .. ! Anh nấu ấm nước pha trà , uống xong rồi ngủ em nhé .. !
Vâng anh cắm nước đi .. !
Châm điếu Thuốc lá , loanh quanh vừa hút vừa nhìn ngắm , xa xa những ánh đèn vàng hiu hắt , mờ ảo soi xuống ven hồ , trăng cũng mập mờ xế bóng hờ hững trôi sau màn sương lạnh lẽo càng tô thêm vẻ ảm đạm và tĩnh mịch ..
Tuấn ơi .. ! Xong rồi , uống nước cho nóng em nè .. !
Vâng .. ! 
Uống nước đánh răng rửa mặt xong , hai anh em mỗi người một giường ngủ một mạch .. sáng hôm sau quần áo tươm tất theo anh Thành lên nhà chị Mai Liên .
Vòng vèo qua Đinh Thiên Hoàng , hết con đường Lê Hồng Phong , sang Nguyễn Công Trứ , ngay sau  mặt phố chính cách 2 - 3 nhà trong ngõ , một ngôi nhà 4 tầng lộng lẫy quay mặt ra hai hướng , đều được ốp đá sang trọng kiểu cách ..
Thành đưa tay bấm chuông ..
Reng .. reng .. ! reng .. reng .. ! Tiếng chuông vọng trong nhà , một cô gái mặc váy màu hồng chạy ra mở cửa , với vẻ tươi cười .. 
Ủa .. ! Anh Thành .. ! Lâu quá ta .. ?
Ừ .. ! Anh chào Lan .. !  Chị Mai Liên đâu em .. ?
Dạ .. ! Trên phòng khách lầu hai  đó anh .. !
Ok .. ! Anh cảm ơn Lan nhiều .. ! hì hì .. nhìn Lan càng ngày càng xinh gái ra nè  .. !
Hứ . ứ .. ! Cái anh này .. !
Năm bẩy chiếc xe máy dựng ngoài sân dưới mái che , với giàn thiên lý loáng thoáng hoa vàng , đang đua nở dịu ngọt thơm mát , sâu trong  là một chiếc xe Toyota Camry V6 3.0 màu ghi bóng loáng .. 
Bước lên Nhà , ngay bên ngoài phòng đầu của tầng một là phòng khách , với bộ Ghế gỗ màu gụ trạm trổ hoa văn xoắn xuýt , uốn lượn , cùng những chiếc Tủ tường trưng bày Ly cốc và những chai Rượu tây đắt tiền ..
Theo vòng xoáy Cầu thang lên tầng hai , trước mặt lại một phòng khách , bộ Ghế da rộng rãi trên bàn kính bày một bộ cốc chén với đĩa hoa quả còn tươi nguyên , phía bên trong là một chiếc bàn Máy vi tính bằng gỗ dán phoóc meka một người phụ nữ trạc tuổi 35 - 37 mặc bộ váy đầm màu tím dài lướt thướt .. 
Em chào Chị .. ! 
Ôi .. Thành .. ! Đi đâu lâu dữ vậy em .. ?
Vâng em mới đi Đức Trọng về .. ! xuống dưới đó có chút công việc chị à .. !
Đây là Tuấn  .. ! Con của xếp trưởng C.ty em , từ Hà Nội mới vô , xuống đây công việc cùng em mấy ngày .. !
Vậy ha .. ? Chào Tuấn .. ! 
Tôi đưa tay bắt tay chị , mùi nước hoa nồng nặc đầy quyến rũ ..
Vâng Em chào Chị .. !
Ừa .. ! Ngồi đi em .. !   
Dạ .. ! 
Thành sột soẹt với bọc tiền trong tay .. 
Chị Mai Liên .. ! Em mới có 15 triệu trả đỡ cho chị nè  .. !
Ủa .. ! Sao kỳ vậy .. ? 
Số còn lại .. ! ít bữa nữa em trả nốt cho Chị sau .. !
Rút ngăn kéo chiếc Tủ gương , Mai Liên mở cuốn sổ Da màu hồng .. 
Xem nào .. ? Nguyễn Trọng Thành .. ! Của Em 20tr từ hôm tới nay , cả lời nữa nè ..  22tr đó .. !
Dạ vâng .. ! còn lại 7tr Em gửi chị sau  ạ .. !
Vậy cũng được .. ! Nay có rảnh chơi gì không em .. ?
Dạ em đang kẹt .. ! Có ai chơi .. ?  để cho Tuấn chơi , cho đỡ buồn Chị ha .. !
Mai Liên vứt cục tiền cùng cuốn Sổ ghi nợ  vào ngăn kéo , quay sang hỏi tôi ..
Tuấn cũng biết chơi ha .. ? Mà muốn  chơi gì đó Em .. ?
Dạ .. ! Tuấn biết đánh Chắn thôi chị .. !
Hì ì .. vâng ạ .. !
Rồi ..  ! Để chị sắp cho .. ?

Nói năng  lưu loát  rõ ràng
Thân hoa  rạng rỡ  nét ngài  nở nang
Nhanh như  chảo chớp  đếm tiền
Thướt tha  kiều diễm  má hồng  môi son

Sống nơi Đô thị sáng ngời
Cờ gian  bạc lận  tiền vào tiền ra
Kiêu căng uy tín  bé Bồ
Vang danh lừng lẫy  một thời Hoa Khôi

Hai anh em Thành sang phòng bên mọi khi đó , đợi nha  .. ! Mở vô tuyến hoặc phim coi , Chị kêu có liền à .. !
Vâng ạ .. ! 
Tôi cùng  Thành lên tầng Ba , bước vào căn phòng rộng rãi mát mẻ , một chiếc thảm màu đỏ vuông vắn , hai ba chiếc gạt tàn đựng thuốc lá , vẫn còn những mẩu tàn thuốc dụi tắt ngổn ngang ..
Anh Thành .. ! Chắc mới có người chơi , chưa dọn đó phải không .. ?
Ui . i .. ! Chị ấy thiếu gì người chơi , có điều là cho ai chơi , ai ngồi với ai vậy thôi .. !
Cuối căn phòng một chiếc đệm Lò xo , dày khoảng  30cm kê trệt xuống nền đá hoa , cạnh là chiếc tủ nhỏ trên đặt một bộ ấm chén pha trà , tôi đưa tay mở ngăn kéo , trong một cỗ bài Tổ tôm bóc sẵn nằm trên khay .. 
Tuấn .. ! Em xem Phim không .. ?
Không anh ạ .. ! Em nằm ngả lưng chút .. !
Cộc .. ! Cộc .. !  Anh Thành à ... !  Chị Mai Liên nói , hai anh chờ chút nữa thui à .. ! Với cả hai anh ăn cơm nhà nấu , hay cơm mua ngoài tiệm .. ?
Thành nhìn tôi .. 
Thôi em à .. ! Anh không thấy đói .. !
Dạ .. ! Dạ .. !
Ngả lưng nằm ra nệm nhìn ngắm trần nhà , quả thật là đẹp , với những đường cong chỉ đắp được thợ thiết kế rất công phu và sắc nét , tò mò đứng dậy bật công tắc điện , bóng sáng bừng lên rực rỡ mờ ảo nhưng rất rõ nét .. 
Nhà xây đẹp thật anh Thành à .. !
Tất cả trên dưới gần 500 m2 , trong ngoài công trình , trang thiết bị  , kỹ thuật , nội thất hết khoảng trên sít soát 3 tỷ đồng đấy em .. 
Cộc .. ! Cộc .. ! Thành ơi Chị nói nè .. ! Mới có  hai người thôi em , Em chơi đi cho đủ chỗ nha .. ! Chị cho em vay lại 5 triệu nữa , hên mà được , trả cho chị hết luôn , không chị lại cho Em thiếu , vậy ha .. ?
Thành nhìn tôi , Tôi ngập ngừng  .. 
Thế  cũng được Anh à .. ! Chơi tới chiều nghỉ ngơi về còn công việc .. !
Ok .. ! Thế nha .. ? Chị kêu họ sang đó .. !
Vâng ạ .. !
Mai Liên đi khoảng 5 phút sau , một cô gái lên trải thảm , thay Bài , pha Trà rót nước .. Hai anh khách chơi Bài cũng đã lên tới , qua màn chào hỏi xã giao sơ sơ rồi vào cuộc chơi .. 
Suốt từ khoảng 10 giờ trưa,  tới 2 giờ chiều tôi như điên khùng không ngại ngần khách khí , đánh ăn hết tiền của chúng , thấy tôi Đỏ được nhiều quá , bọn chúng xin nghỉ và hẹn khi  khác chơi tiếp .. 
Ra về , Tôi gọi chị Mai Liên trả tiền nợ cho Thành .. Cả vốn cộng lời bằng 13 triệu .
Hai anh em ra về vui vẻ , Thành nói .. 
Tuấn giỏi thật đấy .. !
Cũng là hên nữa anh à .. !
Đi đâu ăn Tuấn nhé .. ! Thôi .. ! Mua đồ về nhà ăn cho thoải mái anh à  ..  !
Ừ .. ! Vậy cũng được .. ! 
Vừa sắp cơm Thành vừa  nói ..
Anh nói thật với Tuấn .. ! Trả được món nợ chỗ chị Mai Liên , anh như trút bỏ được gánh nặng .. ! Anh cảm ơn em nhiều lắm .. !
Không có gì đâu anh .. ! Có điều chơi như vậy , cũng chỉ được vài Bữa thôi .. rồi họ cũng lại sợ và chẳng chơi với Mình nữa đâu .. !
Ừ .. ! Em đánh như nào , mà anh cũng chẳng biết .. ! hì hì .. 
Anh Thành .. ! Anh đang công việc dở dang như vậy , hoàn cảnh trước mắt tuy không được tốt cho lắm , nhưng tương lai của anh là tuyệt .. ! Đừng chơi như thế nữa anh nhé.. !
Thành lặng lẽ .. 
Đêm nay , hoặc ngày mai có khách chơi .. ! Em sẽ cố gắng chơi và kiếm đưa cho anh 10 tr nữa , để anh trả cho chú Thịnh anh nhé .. !
Thành nhìn tôi hỏi .. 
Vậy còn Em .. ?
Anh à .. ! Mỗi người mỗi nơi , mỗi công việc .. ! Qua chỗ Cậu Tiến , Chú Thịnh quen biết Anh , anh là người sống thật thà có nghĩa , có tình , Em rất nể và quý trọng anh .. Nhưng Em thật lòng khuyên anh , Anh đừng chơi bài bạc như thế nữa Anh nhé  .. ! Vừa mất công việc , mất Tiền mà bệ rạc bản thân .. !
Ừ .. ! Anh nghe em .. ! Nhưng khốn nỗi cũng buồn lắm em à .. !
Hì hì .. ! Gắng chịu thôi .. !!
Thành dọn dẹp sửa soạn quần áo nhà cửa .. Tôi ngoài sân bâng quơ nhìn ngắm lòng Hồ , phong cảnh xung quanh Hồ rộng rãi đẹp và thơ mộng quá , giữa Hồ nước lớn mênh mông , có một hòn Đảo nhỏ nổi lên Cây cối xanh tốt .. 
Tuấn ơi .. ! 
Dạ .. ! 
Vào uống nước Trà nè em .. !  Rồi nghỉ ngơi chút cho đỡ mệt .. !
Vâng .. ! Hồ đẹp quá , càng ngắm càng thấy đẹp anh à .. !
Chẳng giấu gì em .. ! Trong dự án và suy nghĩ của anh , sau này Thị Xã sẽ lên cấp Thành Phố , tiềm năng kinh tế và ngành du lịch Thị xã phát triển rất mạnh .. ! Anh đã có dự tính , khi quy hoạch xong sẽ mua một Suất đất cạnh gần đó , sau này lập nghiệp ở đây luôn .. !
Tích .. ! Tích .. ! Tích .. ! Tích .. !
A lô .. ! A lô , cháu nghe ạ .. !
Sao cơ .. ? Dạ .. Mẹ cháu .. ! Trời .. 
Choang .. oang .. ! Chiếc ấm pha Trà rơi xuống nền nhà vỡ tan  , nước chảy lai láng .. 
Mẹ .. ! Mẹ ơi .. ! Tuấn ơi .. ! Mẹ anh "chết" .. chết rồi .. !
Tâm hồn tôi như lặng xuống , khi nghe thấy tiếng kêu ấy , rồi những giọt nước mắt của Thành lăn chảy dài trên má .. Anh Thành .. ! Bác gái tuổi già sức kiệt rồi mà ..! Anh đừng buồn quá , liệu còn tính như nào .. ? cho kịp thời mọi công việc nữa anh à .. !
Mẹ ơi .. ! Hờ hờ .. ! Con có lỗi với Mẹ nhiều lắm .. Mẹ ơi .. ! Hu hu .. 

Xa xôi cách trở dặm trường
Vợ Con chưa có  việc nghề dở dang
Ba lô  túi xách  lên đường
Nước rơi ướt áo  lòng mề quặn đau

Mẹ ơi  Con sẽ  trở về
Chuyến xe chiều tối  mịt mù gió sương
Xót thương biết nói năng gì
Âm dương cách biệt  Mẹ ơi  Con về

Cộp .. ộp .. !  Choang .. oang .. ! Chiếc cánh Tủ rơi xuống nền nhà , kính vỡ vụn mảnh văng  ra tung tóe .. 
Anh Thành .. ! Bình tĩnh thôi anh .. ! Đằng nào Mẹ cũng qua đời rồi , mà quãng đường từ đây về Quê nhà còn xa lắm anh à , cả công việc nhà của ở đây nữa  .. ! Anh hết sức thận trọng và bình tĩnh để thu xếp cho mọi việc ổn thỏa anh nhé .. !
Ui .. i .. !  Giờ sao đây .. ? Tuấn ơi .. !
Anh thu dọn hết đồ dùng cá nhân của anh vào , rồi mang đi theo .. ! Xong báo cho công ty biết anh nhé , việc ở đây để đó cho em , mai em đi , Em khóa cửa lại cho anh .. !
Tôi cùng Thành gấp quần áo , tranh ảnh , nhanh chóng tiễn chân Thành ra bến xe .. Chẳng biết thế nào .. ? Tôi khuyên Thành mang Xe Máy về , để đi lại cho tiện , rồi xin nghỉ công tác một thời gian dài , lo việc mai táng nơi an nghỉ cuối cùng cho Mẹ xong , còn phải thu xếp gia đình ổn thỏa , rồi tiếp tục công việc cho tốt .. !
Thật bất ngờ và thương xót với gia cảnh của Thành .. Tiễn chân ra xe Khách lòng bùi ngùi xúc động , Thành không kìm nén được cảm xúc , nước mắt cứ chảy hoài .. Làm tôi cũng nhỏ lệ theo .. 
Tôi đưa cho Thành 5 triệu để đi lại và thêm để lo công việc cho mẹ .. Thành không chịu nhận , Tôi nói cho Anh vay để lấy phúc .

Hợp tan tan hợp lẽ thường
Người đi  kẻ ở  tối ngày thường xuyên
Có Ai biết trước mai này
Mới vui như tết  lại rầu rĩ ngay

Sinh Con đủ tháng đủ ngày
Chết khi bất chợt  về nơi Cửu Tuyền
Thế gian thương tiếc bùi ngùi
Thân Nhân ủ rũ  đau lòng tiễn đưa 

Vậy là Thành đã về rồi , Tôi quay lại với căn nhà lẻ loi nằm cuối khu phố ấy , thật là buồn bã trống trải và đơn côi .. Thu gọn đồ đạc của mình , quét dọn những thứ vụn vỡ bừa bãi cho thật gọn gàng , rồi lại ra sân đứng nhìn ngắm về phía hồ Nam Phương .. 
Sương chiều vẫn lại xuống như thường lệ , gió miên man thổi bay qua làn tóc để rồi khắc đọng lại trong tôi bao kỷ niệm u buồn thương tiếc .. 


hẹn gặp lại tiếp phần sau ..














............... Trương văn Khẩn ...............
CN Chúc GĐ & mọi người vui vẻ hạnh phúc bình an .. !!











Không có nhận xét nào: