Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

TÔI & CÁI TÔI


TÔI & CÁI TÔI

Xót xa hạnh phúc gia đình
Xảy ra tan vỡ cũng là Cái tôi
Trẻ thơ đâu có tội gì
Đau thương chỉ biết khóc hoài gọi cha



Trong thiên nhiên vạn vật của vũ trụ bao la không có "Cái tôi" được hình thành và nảy nở . Nhưng trong các thứ đồ dùng, vật dụng cũng như trong lý trí và ý thức của con người thì có, nó có và tồn tại sinh sôi nảy nở là do bởi con người đã tôi luyện gọt dũa định hình lên nó, mục đích cho bền đẹp và vững chắc khi sử dụng . Trong những thứ đồ vật dụng cái tôi được xuất hiện và định hình chỉ một lần , còn cái tôi trong lý trí, ý thức của con người nó sẽ xuất hiện thường xuyên bất chợt trong giây lát ..

Cùng với Chữ "tôi" nghĩa đơn giản của nó là chỉ riêng biệt  : Tôi không phải Anh , tôi không phải Bạn , tôi không phải là Mọi người .v.v.. Chữ tôi chỉ có (riêng tôi, chúng tôi).


Chính vì như vậy chúng ta nên hiểu rõ như thế nào là "Cái tôi" và "Chữ tôi" cái tôi đó nằm ở đâu trong trạng thái nào .. ? Khi nó xuất hiện và bùng nổ bất chợt trong chúng ta , chúng ta nên nhanh chóng nhận biết để xử lý cho tốt .
Có được như thế thì trong cuộc sống công việc cũng như quan hệ giao tiếp, nó sẽ giúp cho tâm tư của mỗi con người chúng ta, nhẹ nhàng trong sáng hơn .. Đặc biệt trong gia đình chúng ta càng phải hiểu đúng đắn hơn về (Chữ tôi và Cái tôi) để mỗi người ai ai cũng biết cách và gìn giữ cho gia đình được êm ấm hạnh phúc .. không những thế mà trong nề nếp văn hóa của lễ giáo gia đình mỗi ngày càng tốt đẹp hơn .




Cho nhau lời vui sao thấy nhẹ
Bởi lẽ cuộc đời chẳng biết đâu
Đành lòng quát to em bỗng sợ           
Bỗng tái tê người bỗng nhói đau

Giận dữ tưởng rằng duyên cay đắng
Vứt bỏ gối chăn , vứt bỏ giường
Lành thời làm gáo  vỡ  làm  muôi
Buông xuôi cuộc sống đầy hoa mộng

Cũng chỉ tại tôi , "Tôi" chưa hiểu
Cuộc chiến tranh nào cũng xót xa
Vỡ Thời , thôi đừng  cho tan nát
Nhận lấy mang về  một ( Chữ tôi )


Ai ơi ! giặc cướp khi xâm phạm
Dốc sức chung lòng giữ non sông
Cùng nhau lý chí  Ta  tôi luyện
Đất Mẹ quê tôi  "Tôi"  phải giữ

Nặng nghĩa ân tình với nước non
Vợ Chồng con cái lên sum hợp
Chớ để lãng quên nghĩa học đường
Không thể  phủi tay  lời Cha dặn



<>................DS & CN................< 19 / 05 / 2010 >..........................Trương văn Khẩn..........................<>











Không có nhận xét nào: