Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

BỐN MƯƠI NĂM


             THANH HÀ DẤU YÊU

Bốn mươi năm bốn mươi tuổi thăng trầm  
Nửa bằng ấy, nửa đời .. khắp đó đây
Khi trở về , quê hương thay đổi mới
Những mái nhà .. san sát quyện kề nhau



Ngôi trường xưa, nay thành to đẹp quá
Nắng trên đường nắng rìu bánh xe quay
Cánh đồng xưa nay Vải thiều đang đỏ chín
Con sông lành  miệt mài .. mãi quanh co



Quê hương ơi ! sao mà yêu đến thế
Ứa nghẹn lời như dòng lệ chứa chan
Ôi thời gian .. ôi tất cả  con người
Như hòa quyện .. như chìm lấp tim ta !





Bốn mươi năm, bốn mươi tuổi xanh đầu               Bốn phương trời .. làm sao  đi mãi được ?
Bỗng nghẹn ngào muốn thả tắm sông quê
Bơi ngụp lặn bơi tìm .. dấu chân nhỏ !




Dấu thiếu thời .. dấu ngày đó chăn Trâu
Đây sông Hương, sông Gùa  sông Vạn Úc
Dòng Sông Rạng  màu mỡ tưới cây xanh
Cứ yên lành như Lòng Mẹ thắm tim Con ..))







     __________DS & CN_____20 / 05 / 2012_____Trương văn Khẩn__________






Không có nhận xét nào: