NGƯỢC DÒNG
Tre cao trăm đốt là cùng
Cớ sao có úa đòi vươn lên trời
Nước đang xuôi ngọt với dòng
Đòi bơi ngược lại đòi ngoi lên bờ
Bao nhiêu sáng tối chập chờn
Đong đưa để lại trong lòng tương lai
Mai sau nắng ấm Xuân Hè
Xua tan lạnh lẽo ẩn chìm Thu Đông
------------
NGHỀ NGHIỆP
Nghiệp đời thứ quý nhân sinh
Mang cho khắp chốn chia đều mọi nơi
Trẻ già lớn nhỏ cao thấp
Hào hoa xấu xí .. Ai mình cũng cho
Cho đi .. Kiếm lợi kiếm tiền
Thời son có vậy sao mình lửng lơ
Vui chơi hoang đãng vẫn lời
Người đời yêu phỉnh - thân hình thấy phê
--------------ký ức ( Tài - Sắc )----------------
GÁC ĐIẾM
Người ta trông chúa giữ thần
Tôi đi Gác Điếm xua ruồi khỏi bâu
Gác quan Gác phủ có tiền
Tôi đây Gác Điếm chẳng hề một xu
Vẫn oai vẫn tưởng có tài
Khua dao múa gậy tay đèn pin soi
Đến khi thức tỉnh giật mình
Yếm kia đã mất đào về còn đâu
Oang oang lu loán mõ làng
Im im khinh khỉnh là pho tượng đồng
Đường làng vui vẻ xốn xang
Ngày thu hoạch tới dòng sông mát lành
Lành tành nhảy múa con công
Lệ tuôn ngập mắt người thân qua đời
Phận mình tủi nhục đắng cay
Bờ đê chống vắng Điếm không có ruồi
<>...............DS & CN...............<>................08 / 06 / 2015...............Trương văn Khẩn...............<>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét