__ ĐỨC TAO __
Ai ai cũng nghĩ cho mình
Cũng Lăng cũng Mộ cũng Nhà thật cao
Có ai nghĩ tới hai điều
Nhà cao gió lớn trèo leo mệt nhoài
Mộ Lăng vững chắc kiêu kỳ
Ngày mai muốn hiểu tò mò quật khai
Hỏi ai ghê gớm hơn Thần
Danh cao đức lớn Mộ Lăng mỹ miều
Thế gian khắp chốn xa gần
Sống chuyên tính toán chết dành phần hơn Đức cao như nước trên nguồn
Chăm chăm đổ xuống ngọt đồng ruộng nương
Đức đâu toan tính sang giàu
Chỉ lo cao thấp mặn mà nông sâu
Bon chen cho lắm cho nhiều
Mai sau cho bớt .. gọi là < Đức Tao >
___________BC LT_____01 / 07 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
TRÁCH HỜN
Bâng khuâng chiều xuống thì thầm
Bỗng dưng nhìn thấy mấy cô chưa chồng
Đi đâu mà váy mà đầm
Mẹ Cha mong đợi .. xóm làng xôn xao
Hỡi cô má đỏ hồng hào
Sao cô mải ngắm bầu trời đăm chiêu
Lao xao trời tối lan dần
Cơm canh bỏ ngõ .. có đành hay không
Cô ơi áo ngắn cổ kiều
Sao cô nghển ngóng cánh diều làm chi
Cố đi rồi cố mong chờ
Trời cao trở gió .. ngõ đường tối tăm
Vi vu diều cũng xa dần
Cơm canh liệu có liệu còn nữa không
Lỡ trưa lỡ bước lỡ chiều
Mẹ Cha dầu dĩ ... bản thân trách hờn
___________BC LT_____04 / 07 / 2015_____
___ PHẲNG LẶNG ___
Chiều về ráo rác Hạc bay
Mùa đông năm đó mình hằng có nhau
Hôm nay trên cánh đồng làng
Triền đê bỏ trống Hạc bay phương nào
Lao xao sóng nước in hằn
Đồng không hạt lúa nắng vàng hắt hiu
Gáo cây khô khát ngậm ngùi
Hè oi nồng quá cỏ rầu rĩ kêu
Áng mây lác đác bạc màu
Trời xanh phẳng lặng bao giờ mới mưa
Mưa cho tiếng Cuốc kêu hè
Mưa cho Phượng nở .. Ve mừng hát ca
___________BC LT_____04 / 07 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét