THANH CAO
Đời người thật chẳng ai vui
Giàu sang cũng thế khổ đau chán trường
Con đường khi nắng khi mưa
Dòng sông có lúc gồng mình nước dâng
Sa hoa phố vắng thấy buồn
Chợ đông nghẹt nối nghẹt đường khó đi
Cho nhau được mấy dịu dàng
Cho nhau được mấy lời vàng lắm đâu
Nhớ câu bạc ngãi phũ phàng
Vàng nâu tím đỏ ngõ nào chẳng ưa
Sáng trưa thở ngắn than dài
Thanh cao mới hiểu thế nào thanh cao
___________DS & CN_____15 / 07 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
___NHẮC TÊN ANH HÙNG___
Mỗi khi nhắc đến Tên người
Non sông hùng vĩ gắn liền địa danh
Tâm tư bỗng thấy thương mình
Thương yêu bờ cõi thương ngày tháng qua
Quê hương gió rét thăng trầm
Nắng mưa rầu rĩ bốn mùa hắt hiu
Bấy nhiêu sao vẫn phi thường
Nước trên ngàn xuống vẫn hoài mát trong
Nắng mai đón ánh mặt trời
Nâng niu mầm lá cho cành mãi xanh
Cho chim đua hót trên cành
Cho Xuân Hạ thắm Thu Đông dịu dàng
___________DS & CN_____09 / 08 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
MÙA HÈ ĐỎ LỬA - 1972
Núi sông ngăn cách chia lìa
Rừng xanh cháy trụi hoang tàn
Xác thân phơi khắp ruộng đồng
____________DS & CN_____02 / 08 / 2015_____Trương Văn Khẩn____________
Giàu sang cũng thế khổ đau chán trường
Con đường khi nắng khi mưa
Dòng sông có lúc gồng mình nước dâng
Sa hoa phố vắng thấy buồn
Chợ đông nghẹt nối nghẹt đường khó đi
Cho nhau được mấy dịu dàng
Cho nhau được mấy lời vàng lắm đâu
Nhớ câu bạc ngãi phũ phàng
Vàng nâu tím đỏ ngõ nào chẳng ưa
Sáng trưa thở ngắn than dài
Thanh cao mới hiểu thế nào thanh cao
___NHẮC TÊN ANH HÙNG___
Mỗi khi nhắc đến Tên người
Non sông hùng vĩ gắn liền địa danh
Tâm tư bỗng thấy thương mình
Thương yêu bờ cõi thương ngày tháng qua
Quê hương gió rét thăng trầm
Nắng mưa rầu rĩ bốn mùa hắt hiu
Bấy nhiêu sao vẫn phi thường
Nước trên ngàn xuống vẫn hoài mát trong
Nắng mai đón ánh mặt trời
Nâng niu mầm lá cho cành mãi xanh
Cho chim đua hót trên cành
Cho Xuân Hạ thắm Thu Đông dịu dàng
___________DS & CN_____09 / 08 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
MÙA HÈ ĐỎ LỬA - 1972
Mùa Hè đỏ lửa chiến tranh
Dọc trên Nam Bắc trẻ thơ khóc gào
Khắp nơi xơ xác hoang tàn
Vợ Chồng chia rẽ Mẹ già mất Con
Núi sông ngăn cách chia lìa
Đạn Bom tàn tã đường Hào ngổn ngang
Máu rơi nước chảy thành dòng
Làng quê tan nát Lợn Gà ngã ao
Rừng xanh cháy trụi hoang tàn
Người dân toán loạn hỏi nhà tôi đâu
Đáng căm lũ giặc điên cuồng
Trẻ con hiếp đáp người già dẫm chân
Xác thân phơi khắp ruộng đồng
Việt Nam chiến thuật Bốn Vùng khắc sâu
Xót thương náo nức mong chờ
Ngày vui giải phóng chan hòa Bắc Nam
Lòng đau máu chảy ruột xa cách mình
Phải chăng đạo lý chưa thành
Dấn thân tội lỗi khiến người khổ đau
Máu xương chút xuống liên hồi
Những khi chiến cuộc vẫn hoài xảy ra
Muôn dân chết chóc kinh hoàng
Ngàn năm nước chảy trong ngần về đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét