_ ĐỂ CON NGOÀI ĐƯỜNG _
Nếu như hai đứa chung tình
Thương yêu gắn bó giữ gìn cho nhau
Đến nay đâu có chia lìa
Đến nay đâu có buồn phiền đắng cay
Em ơi ! Em phá Gia đình
Lấy trăm thứ sướng đủ nghìn thứ vui
Em mang Em cóp nhặt về
Em ơi không đủ đổ đầy thương đau
Cớ sao Em cứ vui nhiều
Cớ sao phải gắng gom thành đống to
Em ơi hạnh phúc Em kìa
Có nghe Cha Mẹ nhọc nhằn dưỡng sinh
Xuân Thu cành lá xanh vàng
Hè Đông lạnh nóng có là chi không
Sáng trưa sớm tối quây quần
Đêm đêm họp chợ Bạc Bài sướng vui
Nói năng thô lỗ vô loài
Tiền vay nợ lãi để rồi đêm đêm
Nhớ thêm biết đến bao lần
Chửi Cha mắng Mẹ bỏ Con ngoài đường
Tới nay Anh đón Con về
Sao Em ? vẫn thế vẫn đời đỏ đen
Anh nghe chua xót trong lòng
Anh nghe Bố chết tội là do Em
Em ơi thêm đến chuyện gì
Mai sau ốm yếu già thì tính sao
Thế gian đâu chỉ Bạc Bài
Thế gian ngàn thứ ngọt ngào lắm Em
___________DS & CN_____20 / 07 / 2015_____Trương văn Khẩn___________
Nhìn đời nghĩ cảnh ngược xuôi
Giàu đâu khắp họ khó sao mấy đời
Xưa nay hết tối sang ngày
Trời cao lộng gió sông sâu đất dầy
Nhà vui con cháu xum vầy
Quốc gia hưng thịnh buôn làng ấm no
Muôn nơi trộm cướp tung hoành
Người sao phấn khởi phố phường sao vui
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét