Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

TỎ ĐƯỜNG TƯƠNG LAI


Khen người có đức có công
Khen chi thứ của vô vi vô thường
Xưa kia giặc cướp tung hoành
Vua Cha vất vả tạo thành non sông

Tới nay chẳng nhớ chẳng thờ
Công ơn Cha Mẹ hững hờ bỏ bê
Mang thân bán tặng cho trời
Rắc tâm rối gạt buôn thần bán ma

Truyền nhau thứ đạo mơ hồ
Cầu danh bán lợi lừa đời ép thân
Si mê bói toán cầu thần
U mê tụng niệm coi thường quốc gia

Thối tha thối nát vụng về
Non sông nhục nhã ê chề cháu con
Bỏ đi bỏ bớt đi người
Mai sau thế hệ rõ đường tương lai






     XA XỈ DÔNG DÀI

Phật là đại đạo trên cao
Cần đâu đến thứ ngựa xe dông dài
Người là phù độ chúng sinh
Làm sao xa xỉ bởi dân đang nghèo


Hay là tại ngữ lu loan
Đổ vây Phật muốn Phật tham chức quyền        
Phật rằng Phật dạy thanh cao
Trầm luân khổ ải nghiêng mình xót thương


Vậy mà tắm gội nước thơm
Bỏ ra trăm vạn phô trương thế quyền
Dưới đường đón rước uy nghi
Nhà trong lộng lẫy hơn thời Vua cha


Phi tần lượn múa hở lưng
Đường thì dẹp đuổi xua dân gọn vào
Sống thời vỗ ngực cao siêu
Chết vạn năm trước bây giờ vẫn ghê

Gạt người nấm bẩn tay chân
Trọn kẻ nhàn rỗi ngồi bên cạnh hầu
Thôi đành ai nợ  trả ơn
Phật đòi cho hết cho canh ngọt lành


Mặc chừa lại lũ dân đen
Bởi cơm chưa đủ áo quần chưa lên
Tối ngày phải bận kiếm ăn
Ngày mai tính kế đời sau huy hoàng



               ___________DS & CN___08 / 04 / 2015___Trương văn Khẩn___________



             Nghịch Cảnh Chớ Trêu

Mặt to vuông tượng ỡm ờ   
Nhìn đời nghịch cảnh éo le mơ hồ     
Đường đường một đấng nam nhi
Tài cao vọng trọng chốn thân ẩn chùa



Tối ngày rề rề niệm kinh
Nào đâu tích phước nào đâu tước hầu
Cái gì ? đày ải .. trầm luân
Nhỏ Cha Mẹ dưỡng lớn thời tự lo




Các người nhìn chẳng giống ai
Đầu sao chọc lóc hai tay chắp quỳ
Miệng thì lẩm nhẩm thứ tha
Bởi sao tội lỗi Phật nào xót thương



Cả đời cúi lạy van xin
Làm sao chuộc lỗi hỏi lòng có vui?
Biết vậy mà vẫn cứ răn
Nam mô truyền tụng miệng hoài Nam mô




Nam mô là vô lượng, là không có trọng lượng .. biết vậy mà vẫn cứ Nam mô .
A-Di-Đà.. là tên của một vị Phật .. vậy khi không làm gì được, hoặc đuối một tí lại gọi người ta, lại chắp tay "Nam mô A-Di-Đà.."  đúng là nghịch cảnh, chớ trêu .

___________DS & CN_____04 / 09 / 2015_____Trương văn Khẩn___________


Không có nhận xét nào: